...

http://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vNhttp://Taochu.Uhm.vN

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

Thơ Lời thề cỏ may.

         

            Qua rồi đã mấy mùa thu
    Đơn côi bóng chiếc mịt mù ngày đêm
            Bến xưa vẫn ngóng đợi thuyền
     Biển khơi lộng gió em quên đường về
            Tại đời còn lắm bến mê
      Bay luôn theo gió lời thề cỏ may.

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Lỡ nhịp.

                                 
        (Thân tặng:Hà thị Uyến-Yên hòa-Yên Mỹ-Hưng- yên.)

                                Nhớ hôm anh sắp đi bê*
                        Hẹn nhau mình đến con đê cuối làng.
                                 Lời yêu chưa ngỏ...bẽ bàng
                         Tay trong tay nắm...rộn ràng con tim
                                Ngồi cho đến lúc trăng lên
                          Mà chưa ngỏ hết nỗi niềm với nhau...
                                Đi bao rừng thẳm sông sâu
                           Trải bao bom đạn nhớ câu ước nguyền
                                 Bao giờ mới có trăng lên?
                            Bao giờ lại có cái đêm hôm nào?
                                 Gặp nhau nay đã bạc đầu
                           Kiếp này lỡ nhịp...kiếp sau xin chờ.
                                           Việt Thắng.
                          *-Đi bê-Bộ đội miền bắc hành quân vào miền nam
                             chiến đấu, thời kỳ chiến tranh chống Mỹ.)


                             

Gửi gió.

                                       

                               Đêm qua trở bấc lại mưa phùn
                               Bao nỗi nhớ em cứ trào tuôn
                               Anh tung tất cả vào trong gió
                               Gửi đến em yêu những nụ hôn.
                           
                                  Việt Thắng-Hưng Yên 16/04/2010.
                  

Mơ duyên mới

        Xin chào tất cả mọi người
 Yêu thơ Việt Thắng xin mời ghé vô.
Thời gian vừa qua,V.T phải về quê
Hưng yên,vì bà cụ thân sinh 84 tuổi
bị bệnh.Nên kô có\bài trên blog,mong
 các bạn thông cảm nhé!Hôm 22/04/2010 ,
trước khi về ghé nhà ông bạn thơ
 Đại tá Nguyễn chính  ở Hà nội chơi.
Cô giúp việclàm món:khổ qua xào với lòng
 gà;uống bia với mónxào đó ngẫu hứng
làm mấy câu thơ :

                 Mơ duyên mới

             Em xào khổ qua với ruột gà
            Vị đắng ngọt ngào anh xuýt xoa.
            Đêm thầm thao thức mơ duyên mới...
            Mong cành đơm nụ sớm trổ hoa.
                       
               Việt Thắng-Hà nội 22/04/2010.

Nôn nao nỗi nhớ.

                               
             (viết lại theo đề nghị của:Thanh chương Nghệ an.)
                               Lao xao rộn tiếng chào mào
                       Chim cu gù mái gọi trao duyên tình.
                           Chích bông dáng nhỏ xinh xinh
                         "Tích ta, tích tích" chuyền cành líu lo.
                               Nắng mai vàng trải hững hờ
                          Gió hiu hiu thổi thẩn thơ cõi lòng.
                             Phút giây cảm thấy thong dong
                           Xua tan bao nỗi long đong kiếp người.
                               Một đời lận đận xứ người
                           Nôn nao nỗi nhớ về nơi sinh thành.
                                Vô tư chim hót chuyền cành
                           Để lòng viễn xứ, long lanh lệ buồn.
                             
                               Việt Thắng-Sài gòn 30/03/2010.
                          
                          (Thanh chương thấy "mềm" hơn kô?) 

Chạnh lòng.

                        
                       (Thân tặng: Thanh chương Nghệ an)
                         Giữa phố thị ồn ào
                         Nắng mai vàng mát dịu.
                         Chim cu gù cây cao
                         Chích bông kêu tích tích..
                         Lao xao tiếng chào mào
                         Chạnh lòng người viễn xứ
                         Nhớ quê dạ cồn cào.
                        
                           Việt Thắng-S.G 28/03/2010.
                        
                            (Thanh chương thấy thế nào? )         

Làm sao gột hết.

                       
                       ( Riêng tặng bé:Quán không mùa)
                      
                          Đang mưa ra đứng hứng mưa
                      Áo quần ướt hết mà chưa hết buồn.
                          Mưa tuôn thì mưa vẫn tuôn
                      Làm sao gột hết nỗi buồn cô đơn???
                            Việt Thắng-S.G 28/03/2010. 
       

Người ơi nhớ về.

        Mùa xuân về với hội Lim
       Nghe câu quan họ con tim rộn ràng.
                Đong đưa khóm trúc ao làng
                Nghiêng nghiêng vành nón áo nàng tứ thân.
                Dặt dìu tiếng hát trong ngần
         Hòa tiếng đàn sáo vang ngân sân đình.
               Long lanh mắt liếc đưa tình
               Miếng trầu cánh phượng tang tình em têm.
                  Người ơi!trầu thắm trao duyên
       Tiên du,Phật tích chớ quyên đường về.
                 Trầu cay thắm đượm tình quê
           Chia tay quyến luyến"đừng về người ơi!"
             Sông Cầu lờ lững vẫn trôi
              Dòng Thương nước chảy chia đôi duyên trời .
                Thiên thai núi đứng hay ngồi?
   Hội Lim đến hẹn người ơi nhớ về.

     Việt Thắng-16/02/2010.  


(Bài đã được in trong tập lục bát về nguồn nhà xuất bản hội nhà văn.) 

Vạch tìm.





                                             
                                    Cây rơm sau chái nhà em
                           Ủ mối tình quê một đêm rực lửa.
                                     Da trầy xước và hơi thở
                           Tình đã trao,lời đã hứa đêm trăng.
                                     Như dấu ấn dù bao năm
                            Mùi rơm,hơi thở cứ nằm trong tim.
                                       Bao lần cởi áo vạch tìm
                             Vết trầy, hơi thở đã chìm nơi đâu?
                                  Ngàn năm nước chảy sông cầu
                              Đi đâu vẫn nhớ tình đầu cây rơm.
                                     Việt Thắng-S.G:25/112009.   

Để sầu cho ai.

                           
                                 Lên chùa nhìn thấy ni cô,
                           Miệng lâm râm đọc nam mô...di đà.
                                  Nâu sồng dáng kiểu bà ba
                          Tay lần tràng hạt,mõ đà điểm thưa.
                              Đường tình cô lỡ chuyến chưa?
                           Hay là chán nỗi hơn thua sự đời?
                                Bây giờ ngồi đó sư ơi
                           Câu kinh,bài kệ quên đời hư vô.
                                Mặc cho cuộc sống xô bồ
                          Mặc cho bá tánh mộng mơ sang giàu.
                                  Riêng cô vẫn cứ áo nâu
                           Nương nơi cửa Phật để sầu cho ai?
                     
                                 Việt Thắng-chùa Hang-Hóc môn 19/8/2009.
                              

Cà phê ôm.

                                    
                                  Lèo tèo mấy cây phát tài*
                        Dăm dây đèn chớp với vài bàn con.
                                  Thế là  thành cà phê ôm
                         Mua vui,giả trí giải buồn khách chơi.
                                    Nói cười ngả ngớn,lả lơi
                          Áo ngắn hở ngực,quần lòi cả mông.
                                     Có người tuổi đáng vai ông
                          Cũng ôm cũng nựng:"Là chồng của em."
                                      Hết ngày rồi lại sang đêm
                            Xác thân tan nát chỉ tiền mà thôi.
                                       Cà phê thì giá trên trời
                            Ly đen,ly sữa hai mươi ngàn đồng.
                                      Lại còn phải chi "hoa hồng"
                           Ôm nhiều,uống ít cho không được à?
                                      Trai tơ cho đến ông già
                             Ham vui mới đến kêu ca nỗi gì?!
                                
                                     Việt Thắng -S.G 2009.
                  *-phát tài còn gọi là cây Thiết mộc lan,thường được trồng
                     làm cây cảnh.   

Hãy tới đây.

                                           Hãy tới đây.
                          Ánh trăng vàng
                                                Vẫn trải đường làng
                          Đây Phương an*
                                                    Làng chất độc da cam.
                          Văng vẳng trong đêm
                                                          Tiếng rên la kêu khóc.
                           Những khuôn mặt già câng
                            ngửa lên trời lơ ngơ
                                           tay quơ vào khỏang không.
                           Miệng rên rỉ
                                                Nghiến răng sùi bọt mép.
                          Tay cào cấu vô thức
                                                       Từng giọt máu bật ra
                           Ngọng líu...ê a.
                           Cha,mẹ già tóc bạc,da nhăn
                           Phải đút từng miếng cơm,muỗng cháo.
                           Thay từ manh quần,tấm áo .
                            Cả cuộc đời chẳng có tiếng cười
                                  Suốt ngày đêm ủ ê ảo não.
                                    Hỏi ai?Trời ở quá cao...!
                               Nhân quả kiếp nào...hay tại nhân sinh?
                                       Hỡi những ai nhân danh...
                               Hỡi những ai chỉ thích chiến tranh!
                                    Hãy tới đây-Nhìn những cảnh này
                                   Rồi...Hãy nhân danh...
                                   Ôi!chiến tranh!
                                                          Chiến tranh!
                                   
                                          Việt Thắng-S.G:16/03/2010

                            (Cảm xúc khi đọc phóng sự:Làng da cam quay quắt với nguồn
                               nước nhiễm đi ô xin.) 
                           *-Làng Phương an Xã Cam nghĩa -Cam lộ-Quảng trị.    

Sầu đong


                                          
                              
                                    Bến sông ngày có cây cầu
                            Con đò,cô lái biết đâu mà tìm?
                               Chiều buông tím ngắt đồi sim
                   Sông xanh gợn sóng mờ chìm trong sương.
                                 Đôi bờ sông được thông thương
                          Để lòng anh phải vấn vương cô đò.
                                Đêm nay trăng sáng hững hờ
                       Ngồi bến sông vắng thẫn thờ trong mơ.
                                  Rì rầm sóng vỗ ven bờ
                     người yêu năm cũ bây giờ nơi đâu?
                                Thinh không tiếng vạc u sầu
                        Đa đa gọi bạn canh thâu não lòng.
                                 Người đi bỏ bến đò không
                       Mặc lòng anh phải sầu đong đêm ngày.
                                Nhìn trời,nhìn nước,nhìn mây
                       Trách người hay trách mình đây hỡi lòng?
                             
                                    Việt Thắng-06/12/2009.
                            
                                (Bài thơ đã được nhạc sĩ:Nguyên Dung phổ nhạc.)             

Di chứng chiến tranh.

  
                           

                    Cứ trở trời là lại đau nhức
             Trỗi dậy bao năm ký ứcTruờng sơn:
                    Nhiều khi chẳng có hột cơm
            Sốt rét từng cơn run lên bần bật.
                    Khát nước cổ đắng như mật
           Há miệng chờ hớp từng giọt nước mưa.
                  "Bê năm hai*"sàng như đưa
           Võng lắc lư vừa bụi lẫn khói bom.
                    Ho sặc sụa mình vẫn còn
             Sống,lại vật lộn bao cơn sốt rét.
                      Vậy mà mình vẫn chẳng chết
              Mấy chục năm rồi đã hết chiến tranh;
                       Di chứng vẫn cứ để dành:
             trong tâm linh mong manh và xác thân.
                        Có đêm như kẻ tâm thần
              La hét,đạp gối,đạp chăn lung tung.
                      Nằm thở dốc và lại mừng...
             Giấc mơ hải hùng -di chứng chiến tranh.
                   
                     Việt Thắng-S.G:02/12/2009.
               
 *-bê năm hai(B52):là lọai máy bay ném bom dải thảm
                                 chiến lược của Mỹ.   
                               
                                      
                      

Cùng một ruộc



                                         



                                       Nhìn mẽ bề ngòai dáng cao xa

                               Tưởng rằng chín chắn chẳng trăng hoa?!

                                        Thị Màu,mẹ Đốp cùng một ruộc

                                Mướp đắng, mạt cưa hợp chung nhà.



                                       Việt Thắng 31/10/2009.  

Trên bờ sông Vàm Cỏ.

                      
                       
                              Từng cơn gió
                                           Gợn sóng tình trên lúa
                             Nắng dát vàng
                                            Hôn nhẹ má dịu xanh.
                             Trời trong xanh
                                             Quyện nước trong xanh
                             Đàn cò trắng
                                          Những chiếc thuyền
                                Sải cánh bơi trong gió.
                                Ngồi bên nhau
                                            Trên bờ sông Vàm cỏ
                               Hương tràm thơm
                                            Nồng trong gió ngất ngây.
                              Da trắng hồng
                                           Tóc gợn bay hơi thở
                              Em nồng nàn
                                       Cho hồn anh bay trong mây.
                              
                                     Việt Thắng-Long An 16/02/2010.     

                   
                                            

                                                                                                                                                                                                                                                                                 

cô bán hoa



                                  Cô bán hoa.



                               Cô gánh gánh hoa đi bán hoa


                                Chen trong sắc hoa áo màu hoa.


                               Giữa chốn chợ đời đầy gian dối


                              Biết tìm đâu được hoa thật hoa?


                                    Việt Thắng-S.G:22/02/2010.

Ka ra ô kê đèn mờ.

                               
                                
             đèn mờ  tím, đỏ, xanh xanh
     Cho em bớt trẻ để anh bớt già.
             Ăn sao mãi nổi cơm nhà
   Lén đi ăn phở lại là thấy ngon.
         Xin đừng gọi bố xưng con
   Hai hàm răng rụng vẫn còn hát hay.
         Hát miệng, hát cả chân tay
   Quên luôn trời đất,quên ngày,quên đêm.
           Rượu bia thân xác say mềm
 Cho tan bao nỗi ưu phiền đắng cay!?
          Gừng già xin chớ: đừng cay
  Tình già xin nhớ:đừng say kiểu này
           Tan gia nát cửa có ngày. . .

                          Việt Thắng-2007.


Ai thấu.

                                               
                Gió lạnh như cắt da                 
                Trời mưa rơi lắc rắc.
                Dưới hiên một ông già
               Thân gầy nằm co quắp.
                        *     *        *
               Trắng bạc tóc và râu
                Mặt mày da nhăn nhúm
                Con cháu ông ở đâu?
                Cảnh tình này ai thấu?
                        *       *          *
                Cuộc sống vẫn tấp nập
                Ồn ào xe cộ qua.
                Đèn đường đêm héo hắt
                Mờ ảo tấm thân già
                Bên hàng hiên co quắp.
               Cõi thiên đường quá xa...
                                                                                                
                     Việt Thắng-2009.
  (Tình cờ một buổi tối đứng chờ  người bạn dưới cơn mưa,bất chợt thấy một ông già khỏang hơn 70 mươi tuổi;nằm co quắp dưới mái hiên.Hình ảnh đó cứ ám ảnh mình mãi, cả mấy năm mới làm được mấy câu thơ.Chả hiểu nó đã lột tả được cảnh tượng đó chưa?xin các bạn có lời nhận xét giúp.)











    

Đợi chờ.

                                                                
             Cầu ao em rửa rổ bèo
     Trăng tròn nát vụn tỏa theo vòng tròn.
             Tỉ tê tiếng dế khóc than,
    Nhìn trăng chú cún sủa vang góc vườn.
         ":Uềng oang" to họng ễnh ương,
   "Chẫu chà chẫu chuộc*"tiếng vương trên cành.
          Đêm hè gió mát trăng thanh,
     Cầu ao em ngóng đợi anh bên này.
     Hương cau thoang thỏang ngất ngây,
   Gió ơi chẳng đến để mây ngóng chờ ?               
          
              Việt Thắng-30/12.2009.  
       
    *-Chẫu chuộc thuộc họ ếch nhái. 

Chỉ thế thôi.


                                                       
                                        
   "Túc túc" reo vui gặp miếng mồi 
    Mời gà mái mẹ lại ăn chơi.
   Xòe  xòe cặp cánh vòng quanh gạ
   Mọp mọp hai chân khép nép cười.
  Chàng nhảy lên lưng ôm cổ đợi
  Nàng nằm sát đất ưỡn mông mời.
  Hân hoan vỗ cánh vang vang gáy:
   "Ở cõi đời này chỉ thế thôi!"
   
     Việt Thắng-S-G:24/12/2009.

Bao giờ.

                                                 
                                                   
                   Thân em như cây lục bình,
           Suốt đời trôi nổi dập dềnh trên sông.
                     Khi vui thì ghé bến đông,
          Lúc buồn thì lại nằm không một mình.
                   Than thân rồi tự trách mình,
          Nói ra thêm khổ làm thinh càng buồn.
                   Đêm đêm nước mắt trào tuôn,
          Bơ vơ bóng chiếc đơn phương ngóng chờ.
                 Bao giờ thuyền gặp bến mơ,
         Lục bình có bến có bờ hết trôi?
                
                  Việt Thắng-S-G:22/12/2009.

Vấn vương.

                                           
                                                      
             Mình đó ta đây mấy bước đường,
             Mà như xa cách cả ngàn phương?
             Phải chăng đò đó tìm bến khác,
            Nên chút tơ lòng chẳng vấn vương?
             
                Việt-Thắng-S.G-22/12/2009

Thơ đề ảnh.

                                             
         Thân đơn côi vẫn đơn côi
    Ảnh đã chụp rồi chẳng biết tặng ai?
        Trăng rằm soi sáng cành mai,
    Thân đơn côi biết tìm ai chung tình? 
                
                     S.G-20/12/2009

Vô đề.

                                                       
                                          
           Gió mát, trăng thanh dưới hàng cau,
           Trao nhau thắm thiết nụ hôn đầu.
           Đưa võng hàng tre rên kẽo kẹt,
           Hằng nga ngơ ngẩn,Cuội lắc đầu!
           
              Việt Thắng-sài gòn-18/12/2009.
                          

Vịnh đá ông chồng

                                 Vịnh đá ông chồng. 
                          Biển nuốt vợ rồi dạ xót không,
                          Chơ vơ đứng đó đá ông chồng?
                          Non xanh nước biếc xa mù thẳm,
                           Hình bóng đâu mà đứng ngóng trông?
                           Việt Thắng -Sài gòn-18/12/2009.

Biết Đâu

                                                    Biết đâu
                                  Thà đừng trọn nghĩa trầu cau.
                           Để mình thương nhớ đến nhau suốt đời.
                                    Đẹp duyên như đũa có đôi
                           Biết đâu mình lại cả đời hận nhau..