Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013
Sầu đong
Bến sông ngày có cây cầu
Con đò,cô lái biết đâu mà tìm?
Chiều buông tím ngắt đồi sim
Sông xanh gợn sóng mờ chìm trong sương.
Đôi bờ sông được thông thương
Để lòng anh phải vấn vương cô đò.
Đêm nay trăng sáng hững hờ
Ngồi bến sông vắng thẫn thờ trong mơ.
Rì rầm sóng vỗ ven bờ
người yêu năm cũ bây giờ nơi đâu?
Thinh không tiếng vạc u sầu
Đa đa gọi bạn canh thâu não lòng.
Người đi bỏ bến đò không
Mặc lòng anh phải sầu đong đêm ngày.
Nhìn trời,nhìn nước,nhìn mây
Trách người hay trách mình đây hỡi lòng?
Việt Thắng-06/12/2009.
(Bài thơ đã được nhạc sĩ:Nguyên Dung phổ nhạc.)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Viết tựa vài dòng dưới bức tranh
Trả lờiXóaGửi người thiếu nữ tuổi xuân xanh
Chữ tình đặt bút thơm mùi mực
Xào xạc lòng anh đếm trống canh!
Phải không VT?
Lâu qúa mình mới ghé thăm bạn già.Chúc sức khỏe nhé!(Tri kỹ bao giờ ngại quãng xa)
Người đi bỏ bến không chồng
Trả lờiXóaMặc cho em phải sầu đông đêm ngày
Nhìn đời ai thấy xót đây
Thương ai trách phận nơi này hỡi ai!
Vô tình lạc sang nhà anh đọc bài thơ của anh hay quá!
Lý Chúc anh cuối tuần an vui HP